THỊNH NGUYỄN
Shared publicly - 5:00 PM
NHỚ CHÁU NỘI UYÊN MY
Từ mấy tuần trước ,2 vợ chồng con trai cùng con gái nhỏ Uyên My lên Đà Lạt thăm bà ngoại bị té xe , phải vào bệnh viện .
Nay thấy lâu chưa về,Nội nhớ cháu Uyên My rất nhiều .
Nội nhớ mỗi lần Nội dừng xe trước cửa ,là từ trong nhà cháu như đã nghe ra được tiếng xe có âm vang riêng của Nội mà chạy lon ton ra đón.
Từ mấy tuần trước ,2 vợ chồng con trai cùng con gái nhỏ Uyên My lên Đà Lạt thăm bà ngoại bị té xe , phải vào bệnh viện .
Nay thấy lâu chưa về,Nội nhớ cháu Uyên My rất nhiều .
Nội nhớ mỗi lần Nội dừng xe trước cửa ,là từ trong nhà cháu như đã nghe ra được tiếng xe có âm vang riêng của Nội mà chạy lon ton ra đón.
Lời đầu tiên là cháu Uyên My reo lên :
- Nội đã về !
và kèm theo là nụ cười vui sướng với ánh mắt long lanh của cháu .
Cháu kêu :
- Nội ơi,Nội đưa nón cho con .
Và Tôi gỡ nón .Cháu tôi đưa 2 tay bé bỏng trắng hồng đỡ lấy nón Nội trao cho. Bóng dáng và điệu đi của cháu chạy vào trong cất nón cứ in hình mãi trong tôi .
Giờ cháu nội vẫn ở Đa Lat với Ngoại ,
Uyên My chưa về Sài Gòn thăm nội .
Nội rất nhớ cháu Uyên My .
Nội rất nhớ cháu Uyên My .
Chiều nay nội buồn .
Nội ngồi nhớ và viết cho cháu mấy dòng .
Chiều Sài Gòn, Nội nhớ cháu Uyên My .
Chiều Sài Gòn, Nội nhớ cháu Uyên My .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét