Trang

Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

HỌC CÁCH TỰ BIẾT SỬ DỤNG CUỘC ĐỜI MÌNH ĐỂ AN LẠC THANH THOÁT VÀ AN BÌNH

DÙNG TRÁI TIM YÊU THƯƠNG VÀ ĐỘ LƯỢNG ĐỂ CHUYỂN HÓA VẤN ĐỀ TIÊU CỰC


DÙNG TRÁI TIM YÊU THƯƠNG VÀ ĐỘ LƯỢNG ĐỂ CHUYỂN HÓA VẤN ĐỀ TIÊU CỰC
Có một câu chuyện kể rằng, Đức Phật đã dùng trái tim yêu thương, bao dung, độ lượng để chuyển hóa vấn đề. Một lần đức Phật cùng với các để tử của Ngài đi ngang qua một ngôi làng, người đàn ông ở đó là những người đối địch với Phật tử, họ chạy lại, bao quanh Đức Phật và các đệ tử, bắt đầu thỏa mạ và nhiếc móc. Đức Phật đứng lặng thinh trong khi các đệ tử bắt đầu nóng dận lên và chuẩn bị đáp trả.
Lúc này, Ngài mới quay lại các đệ tử:"Các con làm ta thất vọng. Những người này làm những việc của họ. Họ đã nóng giận, họ tưởng rằng ta là kể thù tôn giáo của họ, của giá trị đạo đước của họ. Những người này thỏa mạ ta, đó là lẽ tự nhiên. Nhưng tại sao các con lại nóng giận? Tại sao các con lại để cho người khác điều khiển mình? Các con phụ thuộc vào họ. Chẳng phải các con không còn tự do nữa sao?".
Những người dân trong làng không chờ đợi phản ứng như vậy. Họ đã bối rối và im lặng. Đức Phật quay về phía họ:"Cảm ơn các bạn đã đến giúp ta. Các bạn đã nói xong chưa? Bây giờ ta phải tiếp tục lên đường bởi vì mọi người ở làng bên đang đợi. Nhưng khi ta trở lại ngày mai, ta sẽ có nhiều thời gian hơn. Nếu các bạn có nhiều thứ hơn để nói, xin đến lần nữa".
Những người này không thể tin vào tai mình nữa. Chuyện gì xãy ra với người này thế nhỉ? Người trong làng hết sức băn khoăn, họ hỏi:"Nhưng mà chúng tôi đã thỏa mạ ông, tại sao ông lại không nỗi giận với chúng tôi?"
Đức Phật nói:" Người dân làng mà ta vừa đi qua đã đón chào ta, họ mang đến cho ta hoa quả, trái cây và những lời tốt đẹp. Ta nói với họ rằng:" Cảm ơn, nhưng chúng tôi đã ăn rồi. Hãy mang trái cây về cùng với lời chúc phúc lành của ta dành cho các bạn. Chúng tôi không thể mang chúng theo mình." Bây giờ ta hỏi các bạn:" Họ phải làm gì với những thứ ta không nhận và trả lại cho họ?".
Một người từ trong đám đông nói:"Có lẽ là, họ mang chúng về nhà, và phân phát trái cây và sự ngọt ngào đó cho những đứa trẻ, cho gia đình của mình".
Đức Phật từ tốn nói:" Đúng vậy, họ đã mang quà về chia lại cho ông bà của họ, cho cha mẹ và con cái họ. Nếu món quà mà các bạn vừa trao cho tôi mà tôi không nhận, các bạn cũng sẽ như vậy, các bạn fex gỡi lại tất cả những sự giận dữ, những lời thỏa mạ, sỉ vả, nhiếc móc,những thứ dơ bẩn này mang về chia lại cho những người thân các bạn, đúng không?".
Dân làng này chợt thấu hiểu và vội vàng quỳ sụp xuống

Trong hành trình của mình, tôi đã học được rất nhiều điều, không chỉ học tập các kỹ thuật soạn bài, chuẩn bị kịch bản và đạo cụ, tập luyện giọng nói và ứng dụng ngôn ngữ cơ thể, phát hành vé và phối hợp tổ chức thực hiện chương trình; quan trọng nhất đó là việc phát triển chính bản thân mình và những tương tác với xã hội bên ngoài. Tôi hiểu rằng phải học tập cũng như trãi nghiệm rất nhiều thì mới có thể thuyết trình được.
Bạn cũng có thể làm được tốt hơn tôi rất nhiều bằng cách tập luyện, thực hiện, rút kinh nghiệm, rồi tiếp tục thực hiện.
Trích cuốn: TÔI vận dụng LUẬT HẤP DẪN như thế nào?
Tác giả: Quách Tuấn khanh
http://quachtuankhanh.net/tron-bo-5-cuon-sach-cua-quach-tuan-khanh/#sthash.bX2EkgSq.dpuf
Translate
26

Cần giáo dục cho thế hệ trẻ sống thế nào?
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni dạy rằng, mỗi chúng ta có mặt trên thế giới để trợ giúp yêu thương lẫn nhau, không phải để thù hận. Đó là lí do tại sao chúng ta có mặt trên thế giới này. Sự trợ giúp này không chỉ hướng tới đồng loại mà còn phải hướng tới muôn loài hữu tình.
Đức Pháp Vương và cả bản thân chúng tôi cũng hiểu rằng không phải chúng tôi chỉ truyền dạy giáo pháp của Đức Phật, mà những giáo pháp ấy phải được truyền tải vào hành động, hành vi trong cuộc sống hằng ngày qua các thiện hạnh như chăm sóc bảo vệ môi trường, phát triển giáo dục, từ thiện…
Ví dụ, quê hương tôi Ladakh vô cùng thiếu nước và không có cây xanh, chúng tôi đã cùng nhau trồng hàng triệu cây xanh để đem lại sự xanh tươi cho vùng đất này.
Hay như trong chương trình giáo dục, tôi thấy thế giới cần những người có tấm lòng và trái tim chân chính, biết yêu thương mình một cách đúng đắn song cũng cần biết đem khả năng phụng sự cho xã hội cộng đồng. Như vậy chúng ta cần hướng dẫn, truyền đạt, giáo dục cho thế hệ trẻ rằng họ sẽ sống trong cuộc đời như thế nào, cho họ hiểu được tầm quan trọng của của môi trường, thiên nhiên...
Bởi vậy Đức Pháp Vương và bản thân tôi đã nỗ lực hết sức mình vào chương trình giáo dục để tất cả các em bước vào trường học có thể hiểu được cách sống biết thương yêu, tầm quan trọng của môi trường thiên nhiên, học cách sống để làm người có ý nghĩa nhất, biết mở rộng trái tim, tấm lòng.
Có rất nhiều cách để giúp đỡ người khác, ví dụ như giảng dạy giáo pháp, chia sẻ với họ những phương pháp giúp họ chuyển hoá cuộc sống. Ví dụ với những người rất nóng tính, rất sân hận, chúng ta có thể chia sẻ với họ phương cách để chuyển hoá sân hận để họ thành người tốt.
Với lớp trẻ, học sinh sinh viên, chúng tôi cố gắng chia sẻ giáo dục để các em hiểu được ý nghĩa của việc sống và trở thành người tốt, biết quan tâm bảo vệ môi trường, biết mở lòng thương yêu lẫn nhau.
Không phải chỉ là nói lý thuyết mà chúng tôi bắt tay vào hành động, tiên phong thực hành trước để tạo nên những tấm gương. Vì vậy chúng tôi đã làm những thiện hạnh như phong trào “sống để yêu thương”. Để mọi người có thể nhìn đó như những tấm gương và thực hành, học tập theo....
Tất nhiên giáo dục không phải là một việc dễ, nhưng tôi rất hoan hỷ vui mừng được làm những thiện hạnh này.
Hãy tập nhìn xa nhìn rộng và trải rộng lòng ra
Nói về thiên tai, chúng ta thường gọi là thảm họa của thiên nhiên nhưng thật ra theo tôi thiên nhiên không tạo ra bất kì thảm họa nào. Các thảm họa đều là “nhân tạo”, có thể do thế hệ trước chúng ta đã không biết bảo vệ, chăm sóc môi trường, do chúng ta phá hoại môi trường của chính mình.
Để bớt đi và tiến tới chấm dứt những thảm họa thiên nhiên, chúng ta cần giáo dục cho mọi người, cho các lớp trẻ nguyên nhân gốc của thảm hoạ môi trường. Hiểu rằng chính loài người đang tạo ra những thảm họa thiên nhiên sẽ giúp họ thêm hiểu và trân trọng tầm quan trọng của môi trường cùng ý nghĩa của việc góp phần bảo vệ môi trường…
Đó là những thiện hạnh mà chúng tôi đang làm, những dự án mà chúng tôi đang làm để có thể đóng góp một phần nhỏ bé vào để giúp cho cuộc đời này.
Khi đến thăm ngôi chùa ở Bình Dương, bản thân tôi rất cảm động và tôi nghĩ rằng tất cả mọi người cũng vậy. Và từ sâu thẳm tim tôi, tôi cầu nguyện cho mọi người trên thế giới này và cả bản thân chúng tôi sẽ không bao giờ có những tái sinh khổ đau như vậy nữa. Tôi mong rằng tôi có thể làm được bất kì điều gì đó cho họ.
Đối với những người khiếm thị, tôi nghĩ rằng chúng ta cần cảm thông sâu xa và trân trọng họ như những người thầy đã cho chúng ta cơ hội chiêm nghiệm về ý nghĩa cuộc đời và nghị lực vượt khó, đó là một bài pháp rất thiết thực.
Và tôi nghĩ rằng điều rất quan trọng chúng ta cần học ở những người khiếm thị là họ nỗ lực hết sức mình để làm những gì họ đã làm được. Chúng ta là những người có mắt sáng, có đầy đủ điều kiện, thân thể lành lặn, không chút khiếm khuyết - nhưng đôi khi không biết trân trọng những gì ta đang có. Đơn giản như chúng ta không biết trân trọng chính đôi mắt sáng của mình. Bởi vậy chúng ta thường sống lãng phí, cuộc sống cứ trôi qua và bị lãng phí một kiếp người.
Khi nhìn thấy họ, chúng ta cần nghĩ là chúng ta có đôi mắt sáng, chúng ta may mắn hơn vậy chúng ta cần làm gì với đôi mắt này, để sử dụng đôi mắt một cách có ý nghĩa nhất. Tương tự, chúng ta nên làm gì để sử dụng đời người một cách có ý nghĩa nhất. Hãy tập nhìn xa nhìn rộng và trải rộng rộng lòng ra....
Đức Nhiếp Chính vương Drukpa Thuksey Rinpoche, trẻ em, chân lý


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét