Em à! Vậy là em đang nghỉ ngơi 1 mình trong căn nhà bé nhỏ nhưng ấm
áp của em.
Qua điện thoại, anh nghe cứ như là có
tiếng máy may đang chạy êm rì. Và anh hình dung bàn tay em búp măng ngày xưa đang
vuốt ve tà áo trên bàn may. Em vừa nghĩ ra ý tưởng cho một trang phục đang hiện
lên, vừa hoàn thiện nó để cho ra trong đầu em, vừa ra dưới bàn tay em, trong
ánh nhìn chăm chú của em.
Em có ánh nhìn rất đặc biệt, sắc sảo như
chim phượng và nồng nàn lãng mạn như con gái Sài Gòn xưa.
Anh rất vui khi gặp em và nghe những lời
dịu dàng lễ phép này của em nói. Mà em cũng ít nói nữa.
Chỉ thấy ánh mắt em nhìn và bàn tay nâng
niu những làn vải mềm thật nghề nghiệp.
Anh mới biết đây thôi, là em làm ngành
nghề thiết kế thời trang. Giờ lại biết thêm em biết may trang phục mà mình
thiết kế rất sành điệu.
Nói chuyện với em, những ý nghĩ của em
chia sẻ với anh làm anh rất cảm phục về cách nhìn cuộc sống và con người rất
tinh tế của em. Đó là cảm nhận vừa rất truyền thống vừa rất thời sự mà em đã
chắt lọc ra cho mình như một triết lý sống.
Cuộc đời Anh đã từng trải qua những giờ
phút cam go, mong manh giữa cái còn và cái mất và Anh cũng như đã chìm đắm
trong nhiều giấc mơ nồng nàn, vừa tiên vừa thực.
Nhưng trải qua thời gian bao năm, bây giờ
cái đọng lại trong anh về sau này chỉ còn là TÌNH NGƯỜI em à.
Anh dành sự quí trọng đặc biệt cho Phụ nữ.
Đó là những Mẹ, người chị, người vợ, người em và cả con cháu anh nữa.
Và khi gặp em, anh bỗng nhận thấy mình có
cảm giác mới lạ lùng. Đó là điểm mềm yếu nhất của anh và cũng là cội nguồn sức
lực, thậm chí là sức lực mạnh mẽ, trong anh .
Những người đàn bà như em, đã trải qua một
lần bể dâu, giờ đang ở vậy nuôi con một mình > Đó là điều đặc biệt mà những
người đàn bà đơn côi lẻ loi trong cuộc đời mà anh bỗng gặp, chỉ một mình làm
mẹ, làm ba, dành hết cả tuồi thanh xuân của mình để lặn lội kiếm kế sinh nhai
trong cuộc đời đầy biến động này của thị trường .
Em như con cò lặn lội đêm mưa, một mình tự
nuôi dạy đứa con non nớt và cũng đơn côi, để con em rồi sẽ khôn lớn trưởng
thành. Đó là hình ảnh người Mẹ mà anh thấy rất đỗi thiêng liêng, mãi mãi thiêng
liêng trong anh .
Chính hình ảnh ấy đã làm anh kinh ngạc về
những người đàn bà và anh luôn chân tình dành hết sự quí trọng và yêu thương họ.
Họ là cội nguồn của Đạo Đức vĩ đại muôn đời .
Và bất kể là ai trên đời này cũng
không được phép lớn tiếng chỉ dạy, hay nói gì về Đạo Đức Làm người
chung chung , khi đứng trước những Người Mẹ đầy sự hy sinh thầm lặng này .
Đâu rồi tiếng máy nhè nhẹ
ngày xưa ,
Đâu rồi giọng nói em dạ, thưa ngọt ngào ,
Đâu rồi đêm vắng với những ước ao,
Đâu rồi ngày ấy, đâu rồi ngày ấy ... em sà vào lòng anh ....
Đâu rồi giọng nói em dạ, thưa ngọt ngào ,
Đâu rồi đêm vắng với những ước ao,
Đâu rồi ngày ấy, đâu rồi ngày ấy ... em sà vào lòng anh ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét